Hoàng Xuân Sơn
nó làm sao ấy, mấy cái truyện
nó thế nào ấy, những câu thơ
tôi bận đồng phục. đeo sống mũi
đời nay. tiếng nhạc rất mơ hồ
tôi chơi về khuya. em đừng dạ
hồi chuông đã gióng ở phiêu bồng
cửa trời quên khóa sương vừa mọc
một đóa phương thuỳ tợ đóa em
vẫn làm sao ấy. đường tôi đi
những mộng mơ. khuỵu xuống chân quỳ
rồi bàn chân tấy xui niềm nhớ
lúc xa người. và chút diệm mi
Hoàng Xuân Sơn
3 mai 2015
Blues
Hoàng Xuân Sơn
Chạm mặt vào dây. đàn. điếng hồn
blues nhả chữ xanh trầm tuý mật
giọt đắm mon men mầu rượu cúc
ngả nón. xin một đồng tiền cắc
ném chơi vào khoảng tra-la-da
đáo nhiệm rất ngờ cơn họa chúi
ồ. bông ở đâu như hoa ca
đem tin một ngày thân bại xuội*
Chạm mặt vào dây. đàn. điếng hồn
blues nhả chữ xanh trầm tuý mật
giọt đắm mon men mầu rượu cúc
ngả nón. xin một đồng tiền cắc
ném chơi vào khoảng tra-la-da
đáo nhiệm rất ngờ cơn họa chúi
ồ. bông ở đâu như hoa ca
đem tin một ngày thân bại xuội*
Bao La Say
Hoàng Xuân Sơn
cho một miền say, lưỡng cực
Dậy. vùng tôi. như sao sa
mặt lên chín đỏ sơn hà ngũ cung
đêm qua say giữa cánh đồng
phì nhiêu em có tôi mong đợi về
một giấc ngời ôm lú mê
một nhan vóc. một ngoạn kề thiết thương
miên man tôi một đóa hường
cho một miền say, lưỡng cực
Dậy. vùng tôi. như sao sa
mặt lên chín đỏ sơn hà ngũ cung
đêm qua say giữa cánh đồng
phì nhiêu em có tôi mong đợi về
một giấc ngời ôm lú mê
một nhan vóc. một ngoạn kề thiết thương
miên man tôi một đóa hường
Vặn Mình
Hoàng Xuân Sơn
cứ vặn vẹo nhé
tang tình
bóng thì đứng thẳng
mà hình thì
x
i
ê
u
đêm hôm
cơn mộng rất thiều
âm âm hố nhạc
dỗ điều thuơng tâm
mình đứng. đi
lúc mình nằm
cứ vặn vẹo nhé
tang tình
bóng thì đứng thẳng
mà hình thì
x
i
ê
u
đêm hôm
cơn mộng rất thiều
âm âm hố nhạc
dỗ điều thuơng tâm
mình đứng. đi
lúc mình nằm
Bài Ca Vạm Vỡ
Hoàng Xuân Sơn
Khi anh cất tiếng hát
những viên sỏi xanh cổ súy trận mưa rào
trên mái rêu
hồn ngói nâu bật dậy
nhấp nhổm ký ức nóng tình yêu chúng mình
đẵn ngàn cưa xẻ
những lưỡi cây
những rễ cây xoắn xít lưới thuỳ đan diệu
Khi anh cất tiếng hát
những viên sỏi xanh cổ súy trận mưa rào
trên mái rêu
hồn ngói nâu bật dậy
nhấp nhổm ký ức nóng tình yêu chúng mình
đẵn ngàn cưa xẻ
những lưỡi cây
những rễ cây xoắn xít lưới thuỳ đan diệu
Bàn Chân Thở Với Bàn Tay
Hoàng Xuân Sơn
Chỗ khả dĩ để thở
và
xuống câu bất tận hằng hà
nụ
bông
hôm nào em xanh với đồng
nôn nao với gió
bế bồng theo mây
hôm nao đủ ngón bàn tay
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)