Bài Đồng Ca Riêng

Nguyễn Hàn Chung
                           
Đừng bắt đĩa dầu hao từng dan díu phải xa anh
thiếu nó anh lụn bấc khô tim lấy gì để sáng
trẻ trai nữa đâu mà sóng
mưa xưa cào xước mặt khuya rồi

Những lúc cùng bạn bè nhâm nhi tí cay
nhưng nhức nhớ cái thời đói quắt
đừng bắt anh về khi bạn anh đang hát
bài đồng ca riêng trong đáy ly
 
Ngày xô vào đêm, đêm truy đuổi ai?
tiếng mèo tru rát ran trong ruột
ùa chạy ra vườn dẫm tràn lên cỏ tinh sương
cuốc cuốc…
tơ tưởng tới một mùa xuân khác
Mùa sinh thành từ chiếc lá khô rơi

Dưới lớp đất nâu chú dế mèn choàng thức
quýnh quàng cất tiếng gáy râm ran
thôi thúc anh khêu lại bấc đèn
 
Nguyễn Hàn Chung 
 
 
 
 
 
 
.