Em Tôi

Nguyễn Mạnh Trinh 

Tôi. Em. Âm bản nhạt nhòa
Tóc sợi một lẻ trăng tà kề đôi.
Tháng chạp. Bầm đỏ nụ môi
Máu dòng khô nỏ góc trời khuất oan
Ký ức. Thẳm. Ðáy vô can
Thơ. Vai lửa phỏng ngữ ngôn riêng dành
Hốc sọ não gọi mong manh
Gai cạnh sắc vỡ tan tành quạnh hiu.
Em. Tôi. Nguyền tật bỏ liều
Trán hằn mối mọt những điều nhớ quên
Hoại thai. Quen. Lạ. Tuổi tên
Móng tay son, đỏ, còn nguyên dấu cào Ðất trời. Mộ huyệt. Ðang đào
Quê xưa xối giọt mưa chào thâm tâm
Cột kèo mái rạn thầm thầm
Phố nhân thế đoạn phù trầm rêu rong
Tôi. Em. Sớm tối núi sông
Lở. Bồi. Trong. Ðục. Ðục. Trong. Bàng hoàng
Hổ ngươi. Lá cỗi địa đàng
Tủy xương oán hối cưu mang đã từng.
Soi gương. Tóc sợi như rừng
Cỏ cổ thụ đỏ cuối vùng bụi se
Trái tim. Có lúc u mê.
Em bồ tát. Tôi sa di. Muộn màng

Nguyễn Mạnh Trinh













.