Bàn Tay

Nh. Tay Ngàn

Trên cao xa kia nhớ nhung nàng chỉ còn mảng trời tím lạnh.
Buổi chiều tắt dần tắt dần tiếng chuông,
Cây lá sẫm.
Nàng vuốt lấy mặt nàng,
Thấy ngón tay nàng ướt đẫm.
 

Những đớn đau lớn theo đời nàng
Nàng đếm mãi trên bàn tay
(Ôi những ngón tay yếu ớt như côn trùng đơn chiếc)
Còn thanh xuân nàng ư?
Nàng hỏi sao mùa đông loài chim ủ rũ
 

Ôi những chiều những chiều kéo nàng vào bóng tối
Những xót đau khó hiểu của hồn chàng,
Chàng đặt giữa vũng tay nàng,
Chàng bỏ chàng đi;
Rồi mặc tình cho con lốc bi thương cháy rực.
 

Nàng vuốt lên thân thể nàng;
Ôi bàn tay em đâu là cánh tay anh.
Nàng hôn lấy hôn lấy từng chiếc móng.
Ở cuối đêm khuôn mặt chàng xanh.
 
Nh. Tay Ngàn
 
Đọc thêm Nh Tay Ngàn tại trang Gio-O
 
 
 
 
 
 
 
 
.