Hai Đoạn Lục Bát Cho Châu Văn Tùng

Luân Hoán

1
(trả lời sao chưa về thăm nhà)
Tôi đi từ chỗ sẽ về
tôi về lại chỗ chưa hề ra đi
đi về, cũng có đôi khi
bình thân một chỗ, đã đi, đã về
tôi đi từ chỗ sẽ về
tôi về lại chỗ chưa hề ra đi
nghĩa là, tôi mải miết đi
tôi đi mải miết không khi mô về
có đi mà chẳng chịu về
hay là, coi bộ, chưa hề ra đi
chỗ về cùng với chỗ đi
nằm trong tâm thất máu đi, máu về
tôi đi cùng với tôi về
luôn luôn cùng lúc chưa hề phân ly

2.
(giới thiệu với bạn, đồi 888 Montréal)
đồi cao, có tỉa gọn gàng
con chim mở mắt làng quàng muốn bay
đầu trần trụi, đứng,
loay hoay
mùi hương phấn cỏ ứa
đầy môi hoa
nguyệt đong đưa ánh nhạt nhòa
rừng trầm bỗng nổi điệu ca huê tình
ta ngồi giữa cõi u minh
rượu thay thơ, tự đãi mình cầm chân
thèm đi khắp cõi phong trần
thánh thi chạm mặt, quá gần, mà xa
ta, hình tượng phật tâm ma
nghĩa là ta vẫn là ta muôn đời
lặng yên ngắm núi ngắm đồi
mừng da thịt mãi sống thời thanh xuân



Luân Hoán

Đọc thêm thơ Luân Hoán từ trang Vuông Chiếu







.