Chong Ngọn Ngậm Ngùi

Luân Hoán
@

ngày đi tới tôi đi lui
khoảng trống cách biệt nhân đôi mỗi giờ
nhìn lui thấp thoáng tuổi thơ
nhìn tới chập choạng lờ mờ tương lai

sống - không còn cho ngày mai
hôm nay - như đã nằm ngoài tầm tay
lặng nhìn mình mất mỗi ngày
những thân quí nhất dần bay khỏi mình đời
phố làng sông biển núi đồi
nhạt phai dấu tích, nguồn hơi, bóng người
cá chim đang bận sống vui
mặc tôi tiếc nhớ góc đời thanh xuân

dép giày mũ nón áo quần
thờ ơ chẳng hỏi rằng ưng món nào
từ cằn cỗi ở tuổi cao
những chuyện đẹp xấu tào lao hết rồi

công trình sưu tập cả đời
sách báo, phim nhạc, thư người... dẹp luôn
chần chờ bám víu mùi hương
tình thơm em ấm chiếu giường đầy vơi

vừa chong đủ ngọn ngậm ngùi
soi chân nhịp thở đến hơi cuối cùng
thiết tha đời đến lạ lùng
sợ ngậm ngùi tắt lâm chung đến liền

từ trần quá vãng qui tiên...
mỹ từ hết sức vô duyên đang chờ
ở đi chừ luôn bất ngờ
cạn sạch mơ ước tình cờ nên thơ.

Luân Hoán
4.53 AM- 14.10.2016
Đọc thêm thơ Luân Hoán từ trang Vuông Chiếu







.