Những Thừa Số Tính Sai

Lê Giang Trần

Tôi bước đi
bằng đôi chân chập chững
hồn thơ ngây xác nhẹ thiếu cân bằng
nên vấp ngã thành quen
điều ngạc nhiên là những viên sỏi nhỏ
ám ảnh muôn đời đứa bé mới tập đi
Tôi bước đi
bằng con tim rung động
yêu đương nồng nàn và ngã quồ như không
điều ngạc nhiên là ngàn hoa vẫn nở
tôi ngắm mê như con thú chịu đèn
gục ngã bất ngờ trước viên đạn thợ săn
Tôi bước đi bằng tâm hồn mở rộng
vấp phải chiều sâu ngã chúi là thường
ngạc nhiên không vì hố thẳm dưới chân
vì quay lại
thấy người ba tay bốn cước
tôi nạn nhân từ đạp đẩy sau lưng
Tôi bước đi
tấm lưng đứng thẳng
bị vọt roi ngã qụy là thường
điều ngạc nhiên không vì động cơ tàn nhẫn
mà vì bạo lực của dạy răn
dành cho kẻ muốn vươn lên làm tuổi trẻ
Tôi bước đi
ngẩng mặt ngắm mặt trời
đến mùa thu mới buồn như chim nhỏ
không ngạc nhiên đời thoáng chuyện thương tâm
mà ngạc nhiên về nơi quê cũ
kiếp người như ngựa kéo xe
đôi mắt che đen bước về trước mặt lầm lũi trân mình khi xà ích thúc roi
Tôi bước đi
bằng cái xô định mệnh
nghĩa là chạy, nhảy, lăn, rơi, té, ngã, lộn, nhào...
điều ngạc nhiên là vẫn còn đứng dậy
vẫn kiên tâm nhìn ngắm chuyện ngoài tay
em cũng như đất nước mất và còn
tôi y thể sự tuần hoàn nhật nguyệt
Tôi bước đi
bằng bước đi cẩn trọng
đã mất hút lắm người té ngã quanh tôi
trên chiến trường
trong tù ngục
dưới hầm ẩn nấp đạn bom
trên mặt biển bao la
nơi gò cao đảo lạ
trên đường phố hoang vu
dọc đường làng thơm rạ
trong một góc quán xa
trên sàn căn gác trọ...
tôi thôi ngạc nhiên về sống chết mất còn
ngạc nhiên về bất ngờ kia bí ẩn
như bài toán chia chẵn số rất vô tình
Tôi bước đi
vì tôi còn sót lại
không ngạc nhiên vì còn lại kẻ bước đi
mà ngạc nhiên vì những con số lẻ
những con số lẻ thừa
không thể nào chia


Lê Giang Trần
30-6-89