Liên Khúc (đường dài)

Đỗ Kh.

Em khóc đi em khóc nữa đi em!

Nước mắt theo em đi về với chồng giá băng cơn mộng. Đêm này gặp nhau lần cuối thương nhớ biết bao giờ nguôi
(người)
phụ tôi rồi có phải không Một mình tôi bước
(đi)
âm thầm Người đi đi ngoài phố nhớ dáng xưa mịt mùng Nhìn vào phố vắng tôi quen nhìn vào ngõ tối khong tên Chạnh lòng nhớ đến
(người)
yêu Này em hỡi con đường em
(đi)
đó con
(đường) em theo đó sẽ Đưa em sang sông chiều xưa Nghiêng bóng
(dài)
đèn soi bước chân dìu em qua thị trấn tôi chúc em ngày mai hoa gấm ngọc ngà luôn vây quanh cả cuộc đời Thì thôi em nhé dù thương yêu hay đau cũng thế thôi Nào ngờ ngưng cung đàn cuối âm thầm tôi bước lẻ loi
(Người đi)
đi ngoài phố chiều nắng rớt bên sông cầu xin tóc em còn mầu xanh xin má em còn hồng và môi em vẫn nồng Nàng như cũng có
(gặm nhấm)
nỗi buồn giống tôi Ai đi chinh chiến xây đắp
(tương lai)
Đừng sầu nhe em tình yêu là những ngôi sao bay vèo trong đêm Để làm mây cao trên đầu núi những độ thu sang có chạnh lòng Một lần

(trăm năm)
(một)
trăm phần trăm Kết lên tà áo màu hoa cưới gác trọ buồn đơn côi phố nhỏ vắng thêm một người
Đã lâu rồi đôi lứa sống đôi nơi Nghe
(tiếng)
mưa rơi nức nở con tim nhẹ như hơi
(thở)
của người mình yêu Bên chồng vòng tay âu yếm thấy mình nàng vờ chẳng quen ánh đèn nhạt nhẽo xanh xao bàng hoàng nhịp phố lao đao Sương giăng kín mờ nhạt nhòa ước mơ Trả lại cho em lầu thương gác nhớ Ôi những đêm thật
(dài)
hồn nghe thương nhớ ai Cuộc tình đó đã thoát xa tầm tay Vắng xa dần gió vấn vương
(nhẹ)
Gót chân hồng thôi hết phiêu du Tàn đêm anh chưa ngủ lều sương in bóng trăng gầy Tiếng hát em còn đây Hai đứa ta đi hai đường Chưa vui phút gây đẹp tơ duyên mà sầu đã gọi
(tênh)
tên

Đêm nay em về về đâu về đâu?



Đỗ Kh.























.