Địa Chấn Ở Cali

Vũ Quỳnh Hương

Nàng đang ngủ giấc ngủ đầy ánh sáng
giấc ngủ đầy thinh âm
khi địa cầu cựa mình lên tiếng than dài
mặt đất vỡ ra những vùng đầy bóng tối
những giòng sông vặn mình bối rối
những chiếc cầu xô lệch đến chân mây
khói tím bay mù qua đầu núi
núi bàng hoàng với hỏi vầng trăng
cố nhớ lại mình bao nhiêu tuổi


Nàng đang ngủ say cơn mộng tuyệt vời
khi cơn địa chấn đi ngang thành phố
ngàn ngàn vì sao đổi ngôi
mặc áo trắng cư tang ngàn vì sao đi mất
mặt đất rao giảng bài học đời trong khoảnh khắc
bằng đôi tay mở rộng vực muôn trùng
người ở lại bên bờ thăm thẳm
soi thấu dĩ vãng tương lai
nghiêng lòng xuống hàng hàng lệ thẳm
chiêm nghiệm cuộc phù trầm
ném mỗi người đến mỗi đất trời
số phận khác nhau


Nàng đang ngủ say cơn mộng tuyệt vời
có mặt đất vỡ đôi
chôn hết trại giam nhà tù chủ nghĩa Đỏ
và những nấm mồ chưa xanh cỏ
thế giới bắt tay nhau cười bên Vạn Lý Trường Thành
những quả bom nổ thành cây nấm nhỏ
không nhiễm xạ vào lòng ai
nhân lọai yêu nhau bồi hồi như ngày sáng thế
có ai đến với ai giữa vườn Địa Đàng
chia nhau chùm trái cấm đầu tiên
có Hoàng Tử Bé thì thầm với bông hồng nhỏ
bên một triền cong trái đất hoang sơ
có em thấy chàng
ngựa hồng qua ngoài song cửa


Nàng đang ngủ say cơn mộng tuyệt vời
khi cơn địa chấn đo bằng độ Richter
đo bằng nhịp đập trái tim nàng
bằng vận tốc ánh sáng và những vì tinh tú
đưa nàng qua biển xanh
gõ cửa thâm u
gọi tên những người bạn cũ
những người con gái nhan sắc động lòng qủy dữ
theo nhau chết giữa xuân xanh
cùng mộ huyệt biển trầm luân suốt kiếp
nguyệt lạnh sóng vô biên
thân thể biến thành lân tinh bay mải miết
rồi đậu lại trên những chùm sao

Sao tua chín cái nằm kề
thương em từ thuở mẹ về với cha


Khúc ca dao ngủ lại rất xa
ở phương đông bóng tối đã chan hoà
bầy chim trắng bay xa khu vườn dĩ vãng
cánh đồng thanh xuân tàn phai rất nhanh


Nàng đang ngủ say cơn mộng tuyệt vời
khi thành phố được loan báo ở trong vùng tai biến
những cơ quan đầu não lên cơn sốt
những đường dây điện thoại im hơi
những ngã tư xe cộ chạy không đèn
những thang máy ngưng lửng lơ trong trời đất
mọi người vội vã đi mua bảo hiểm
nàng vội vã đi tìm cây bút
những cây bút rơi lăn lóc dưới chân bàn
kêu thảng thốt
chúng ta sẽ chết tiêu tan
không các em sẽ sống
vì các em sẽ viết nên thơ
thơ sẽ băng qua những cơn cuồng nộ của đất trời
những cơn cuồng nộ của loài người
đến nơi Hoàng Tử Bé thì thầm với bông hồng nhỏ
bên một triền cong trái đất hoang sơ
và nhân loại yêu nhau bồi hồi như ngày sáng thế


Trong khi chờ đợi ngày tuyệt vời ấy
hãy cùng ta tiếp tục viết nên thơ
vì thơ là miền trú ngụ vĩnh cửu
của lòng ta
khi bóng tối đã chan hoà
trầm hương thắp không nguôi niềm than oán


Nàng đang ngủ say cơn mộng tuyệt vời
đêm thơm huyễn mộng
thì thầm tấu khúc dạ lai hương
kẻ hát rong bầy phím cũ lũ hợp âm dị thường
vun trồng những nhánh tâm thương
tiếng hát xưa
bay đi từ sân trường cỏ biếc
gọi cuộc đời tha thiết mở lòng ra
mở lòng ra
gió vây trùng từ muôn chiến chinh xa
quay trở lại gọi hành tinh thức ngủ


Nàng ở lại những cơn mộng dữ
ôn lịch sử và sự lãng quên
bài học cũ
về sự cấu tạo lớp vỏ địa cầu
sóng chấn động vươn dài tay hồng thủy
ném lục địa vào chung cuộc mộng du
tìm kiếm nhau qua bờ vực sa mù
tro bụi của những đền đài muôn năm cũ


Nàng đã ngủ những cơn mộng dữ
khóc cười
những tấm lòng trong trắng chia phôi
nước mắt rơi mưa nhỏ xuống vành môi
môi ngây thơ trả muối mặn lại cho lòng
như sóng trả linh hồn về cho biển
nàng cúi xuống
gọi tên người những người đã chết cùng mộ huyệt
biển vô minh
thân thể biến thành lân tinh bay mải miết
khi ngước lên thấy bóng tối ở quanh mình
ôm giấc ngủ cùng những cơn mộng dữ


Giấc ngủ và những cơn mộng vỡ
giữa vùng thinh âm chan hoà
nàng thở dài soi mặt mình mảnh gương xanh cũng vỡ
em ở bên này những cơn địa chấn California

Vũ Quỳnh Hương

© 2006 gio-o

Đọc thêm từ trang Gió-O











.







.