Tháng Giêng

Vũ Quỳnh Hương

Lũ bồ câu trắng tỉa sâu trên cành
đàn vịt xám quẫy nước giữa mặt hồ River Park
mưa rắc hạt ngọt ngào xuống lớp lá vàng rã mục mùa thu
hãy ngủ yên và trở thành phân bón của đời
bây giờ là mùa xuân

Buổi sớm mai bàng hoàng thấy hoa đào nhuộm hồng
hết hàng cây bên đường
một sớm xuân
phả hương thơm vào trí nhớ mệt nhoài
đánh thức dậy những tà áo cũ
hẹn hò ngày gặp gỡ nơi chợ phiên mùa xuân
một ngày lạ thường nối dĩ vãng với tương lai
hạnh phúc với khổ đau
môi thắm với lệ nồng
một ngày bình thường của người bạn mắt xanh lời chào giã từ
have a nice day

Cám ơn
nàng đã sống những ngày rất đẹp
đã bay cùng với chim muông
đã cười cùng với hoa đào
đã thở bồi hồi dù chẳng yêu ai
lại càng chưa yêu ai giữa khoảng không gian mênh mông
tính bằng kinh tuyến
chưa yêu ai bằng một điều gì đó ở ngoài tình yêu
chàng đã chết đi để tình yêu lớn hơn lòng kiêu hãnh
để nàng thì thầm giữa hương khói rằng em có yêu anh
để nàng tảo mộ mùa xuân với nỗi đau lớn hơn nỗi đau Kiều

Trời đất hoa cỏ và chim muông
bồi hồi khoe áo mới
mặt trời đội mũ ra đón tương lai
tình yêu khép cửa đi vào dĩ vãng
mùa xuân bước tới rất ân cần
khi nàng rất lạnh nhạt
tấn phong lòng kiêu hãnh đơn độc
niềm trinh bạch lẻ loi

Tháng Giêng quay lại tiễn tháng Mười Hai
nàng quay lại nói
rất tiếc
rằng chúng ta đã gặp nhau
một khoảnh khắc người ta không thể trở lại lần nữa trong đời
nơi mùa xuân trổ những chồi say đắm trên cành thống khổ
nơi chàng nói muốn sống viết yêu thương và hận thù
nơi chàng lấy gặp gỡ tình cờ trừ đi chọn lựa nhầm lẫn
lấy tương lai trừ dĩ vãng
lấy kiếm báu thay tơ đàn

Rất tiếc cho một nơi đã giữ lại hết
những cơn say mê ngất ngưởng bi thiết
cho nàng tiếp tục tấn phong trái tim muộn phiền
giữa niềm thanh tân Tháng Giêng

  
Vũ Quỳnh Hương

Đọc thêm Vũ Qùynh Hương tại trang Gio-O 











.