Luân Hoán
ta đã nhiều năm xa tổ quốc
nhưng nào tổ quốc có xa ta
sờ tay lên ngực nghe còn ấm
hơi thở cỏ cây ở quê nhà
vẫn gặp bình minh trên ngọc tóc
mỗi lần tay chải ngọn bâng khuâng
gió từ bờ ruộng qua bụi chuối
mang tiếng chìa vôi, thoảng hương bần
màn nước chiều mưa nghiêng thành phố
vạt áo hiên xưa rúc rích cười
bàn tay vén tóc thơm vòng cổ
tiếng bánh xe qua, mắt ngoái lui
ấm góc tình xưa khung cửa mở
ra vào bụi bặm quấn bên lưng
mẹ cha anh chị cùng hàng xóm
thuộc nhẵn mặt nhau vẫn ngắm chừng
tổ quốc lim dim trong hình ảnh
ảnh hình thao thức máu đi quanh
còn đủ thịt da còn nỗi nhớ
quê hương hiện hữu, chẳng ai dành
Luân Hoán
03-5-2011
Đọc thêm thơ Luân Hoán từ trang Vuông Chiếu
.